ĐỨC THÁNH CHA TRONG THÁNH LỄ NGÀY THỨ BA: SUY NGHĨ VỀ MẸ GIÁO HỘI
Giáo Hội có sự can đảm của một người đàn bà bảo vệ những đứa con của mình, để đem chúng đến với Phu Quân của bà. Đây là một trong những điểm tập chú các nhận xét của Đức Thánh Cha Phanxicô theo sau các bài đọc trong thánh lễ sáng Thứ ba tại nhà nguyện của Nhà Thánh Matta ở Vatican. Đức Thánh Cha cũng suy nghĩ về cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và bà góa thành Na-im, khi nói rằng chính Giáo Hội, trong lịch sử, đang đi tìm kiếm Chúa của mình.
Chúa Giêsu có, “khả năng chịu đau khổ với chúng ta, để được gần với những đau khổ của chúng ta và làm cho những đau khổ đó trở nên của chính Ngài,” Đức Thánh Cha Phanxicô nói, ngài bắt đầu những suy nghĩ của mình với cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và bà góa thành Na-im, Tin Mừng của ngày Thứ ba kể lại về chuyện đó. Ngài đã chỉ ra rằng Chúa Giêsu “đã chạnh lòng thương” bà góa nầy, là người bây giờ đã mất đứa con trai của mình. Ngài nói tiếp, Chúa Giêsu “đã biết một người đàn bà góa bụa nghĩa là gì vào lúc đó”, và lưu ý rằng Chúa có một tình thương đặc biệt dành cho những góa phụ, Ngài chăm sóc cho họ”. Sau đó ngài nói, đọc đoạn Tin Mừng nầy rằng người đàn bà góa là “một biểu tượng của Giáo Hội, bởi vì Giáo Hội là góa phụ theo một nghĩa nào đó”.
“Chàng Rể đã đi khỏi và nàng bước đi trong lịch sử, hy vọng tìm được Chàng, để gặp được Chàng – và cô ta sẽ là Cô dâu thật sự của Chàng. Trong khi chờ đợi, nàng – Giáo Hội – đơn độc! Chúa thì không thấy đâu cả. Cô ấy có một chiều kích nhất định nào đó của sự góa bụa… Và điều đó khiến tôi nghĩ về sự góa bụa của Giáo Hội. Giáo Hội can đảm nầy, nàng bảo vệ những đứa con của mình, như bà góa đi đến vị thẩm phán tham ô để [đòi quyền lợi của mình] và cuối cùng đã chiến thắng. Mẹ Giáo Hội chúng ta rất can đảm! Giáo Hội có sự can đảm của một người đàn bà biết rằng những đứa con là của chính mình, và phải bảo vệ chúng và đem chúng đến gặp Phu Quân của mình”.
Đức Thánh Cha suy nghĩ về một vài khuôn mặt của các bà góa trong Kinh Thánh, đặc biệt là bà góa Maccabê dũng cảm với bảy người con chịu tử đạo vì không tử bỏ Thiên Chúa. Ngài nhấn mạnh, Kinh Thánh nói người đàn bà nầy đã nói với con mình “bằng ngôn ngữ địa phương, bằng thứ ngôn ngữ đầu tiên của họ”, và, ngài lưu ý, Mẹ Giáo Hội của chúng ta nói với chúng ta bằng phương ngữ, bằng “cái ngôn ngữ chính thống đó, mà chúng ta tất cả đều hiểu, ngôn ngữ của giáo lý”, nó “cho chúng ta sức mạnh để đi tới trong cuộc chiến chống lại sự dữ nầy”:
“Chiều kích góa bụa nầy của Giáo Hội, đang lữ hành qua lịch sử, khi hy vọng được gặp, được tìm thấy Người Chồng của mình… Mẹ Giáo Hội của chúng ta là như thế! Bà là một Giáo Hội mà, khi bà trung thành, biết khóc như thế nào. Khi Giáo Hội không khóc thì có cái gì đó không đúng. Giáo Hội khóc cho con cái của mình, và cầu nguyện! Một Giáo Hội đi về phía trước và nuôi dạy con cái mình, cho chúng sức mạnh và cùng đồng hành với chúng cho đến giờ giã biệt sau hết để trao chúng trong đôi tay của Phu Quân của mình. Đây là Mẹ Giáo Hội của chúng ta! Tôi nhìn thấy Giáo Hội trong bà góa đang khóc nầy. Và Chúa nói gì với Giáo Hội? “Đừng khóc. Ta ở với nàng, Ta sẽ cưới nàng, Ta sẽ đợi nàng ở đàng kia, trong đám cưới, lễ cưới của Con Chiên. Đừng khóc nữa: đứa con trai nầy của bà đã chết, nay sống lại”.
Ngài nói tiếp, và đây “là cuộc đối thoại của Chúa với Giáo Hội”. Bà bảo vệ những đứa con, nhưng khi bà thấy những đứa con đã chết, bà khóc, và Chúa nói với bà: ‘Ta ở với nàng và con trai nàng ở với Ta’”. Đức Thánh Cha nói thêm, như Chúa Giêsu bảo đứa trẻ ở thành Na-im đứng dậy khỏi quan tài, nhiều lần Ngài cũng nói với chúng ta hãy chỗi dậy, “khi chúng ta chết vì tội lỗi và chúng ta cầu xin ơn tha thứ”. Và sau đó Chúa Giêsu làm gì “khi Ngài tha thứ cho chúng ta, khi Ngài cho chúng ta trở lại với sự sống của mình?” Ngài trả chúng ta về với mẹ của chúng ta:
“Sự hòa giải của chúng ta với Chúa kết thúc trong sự đối thoại ‘Bạn, tôi và vị linh mục ban cho tôi sự tha thứ’; nó kết thúc khi ngài phục hồi chúng ta cho mẹ của chúng ta. Ở đó đem lại sự giao hòa, bởi vì không có con đường sống, không có sự tha thứ, không có sự hòa giải bên ngoài Mẹ Giáo Hội. Như vậy, khi nhìn vào bà góa tội nghiệp nầy thì tất cả những điều nầy đến với tôi cách ngẫu nhiên nào đó –Nhưng tôi nhìn thấy trong bà góa nầy biểu tượng của sự góa bụa của Giáo Hội, người đang trên hành trình tìm kiếm Vị Hôn Phu của mình. Tôi bị thôi thúc phải cầu xin Chúa ban cho ơn được luôn tin tưởng vào “người mẹ” đang bảo vệ chúng ta, dạy dỗ chúng ta, giúp chúng ta lớn lên và dạy chúng ta nói tiếng phương ngữ.”
XT (theo Radio Vatican)
Tags: Phanxicô-I
Trackback from your site.
Bài viết cùng chủ đề
- BÀI GIÁO LÝ VỀ CHÚA THÁNH THẦN VÀ HIỀN THÊ – BÀI 14. CÁC ƠN CỦA HIỀN THÊ. CÁC ĐẶC SỦNG, NHỮNG ƠN CỦA CHÚA THÁNH THẦN VÌ ÍCH CHUNG
- SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC PHANXICÔ CHO NGÀY QUỐC TẾ GIỚI TRẺ LẦN THỨ 39 : TÔI XÂY DỰNG CUỘC SỐNG CỦA TÔI TRÊN NHỮNG NIỀM HY VỌNG NÀO ?
- THƯ CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHAN-XI-CÔ VỀ VIỆC KÍNH NHỚ CÁC THÁNH, CHÂN PHƯỚC, ĐẤNG ĐÁNG KÍNH VÀ TÔI TỚ CHÚA CỦA CÁC GIÁO HỘI ĐỊA PHƯƠNG
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT XXXIII THƯỜNG NIÊN NĂM B: MỌI SỰ ĐỀU QUA ĐI, CHÚA KITÔ VẪN CÒN MÃI
- HÌNH ẢNH ĐỨC PHANXICÔ ĂN TRƯA VỚI 1300 NGƯỜI NGHÈO
- BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC PHANXICÔ TRONG THÁNH LỄ CHÚA NHẬT XXXIII THƯỜNG NIÊN NĂM B, NHÂN NGÀY THẾ GIỚI NGƯỜI NGHÈO : XIN ĐỪNG QUÊN NGƯỜI NGHÈO
- “HÃY ĐẾN TẤT CẢ CÁC NHÀ TÙ”
- LAO ĐỘNG: PHÚC LÀNH HAY HÌNH PHẠT THEO THÁNH KINH?
- NÊN THÁNH, ĐÓ LÀ “ĐỂ MÌNH ĐƯỢC BIẾN ĐỔI BỞI SỨC MẠNH CỦA TÌNH YÊU THIÊN CHÚA”
- NGƯỜI CÔNG GIÁO, NHỮNG NHÀ VÔ ĐỊCH HOẠT ĐỘNG TÌNH NGUYỆN Ở PHÁP
- BÀI GIÁO LÝ VỀ CHÚA THÁNH THẦN VÀ HIỀN THÊ – BÀI 13. MỘT BỨC THƯ ĐƯỢC VIẾT BỞI THÁNH THẦN CỦA THIÊN CHÚA HẰNG SỐNG : ĐỨC MARIA VÀ CHÚA THÁNH THẦN
- Ở RÔMA, SỰ TRIỂN LÃM ĐÁNG KINH NGẠC VỀ VƯƠNG CUNG THÁNH ĐƯỜNG THÁNH PHÊRÔ NHỜ TRÍ TUỆ NHÂN TẠO
- NGÀY THẾ GIỚI NGƯỜI NGHÈO: ĐỨC PHANXICÔ SẼ DÙNG BỮA TRƯA VỚI 1.300 NGƯỜI NGHÈO
- SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ CHO NGÀY THẾ GIỚI NGƯỜI NGHÈO LẦN THỨ VIII (2024) : TRỞ THÀNH BẠN HỮU CỦA NGƯỜI NGHÈO
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT XXXII THƯỜNG NIÊN NĂM B: CHỐNG LẠI CÁM DỖ ĐẠO ĐỨC GIẢ
- Ở TRƯỜNG ĐẠI HỌC, BÀI HỌC CỦA ĐỨC PHANXICÔ VỀ KIẾN THỨC BẰNG XƯƠNG BẰNG THỊT
- ĐỐI VỚI ĐỨC PHANXICÔ, HIẾN MÁU LÀ NGUỒN VUI VÀ BẰNG CHỨNG CỦA TÌNH YÊU
- NGƯỜI HÀNH HƯƠNG TRÚT BỎ NHỮNG GÌ THỪA THÃI VÀ TIẾN BƯỚC HƯỚNG TỚI NIỀM HY VỌNG
- BÀI GIÁO LÝ VỀ CHÚA THÁNH THẦN VÀ HIỀN THÊ – BÀI 12. « CHÚA THÁNH THẦN CHUYỂN CẦU CHO CHÚNG TA ». CHÚA THÁNH THẦN VÀ KINH NGUYỆN KITÔ GIÁO
- BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC PHANXICÔ TRONG THÁNH LỄ TƯỞNG NHỚ CÁC HỒNG Y VÀ GIÁM MỤC ĐÃ QUA ĐỜI