THƯ CỦA ĐỨC PHANXICÔ VỀ VAI TRÒ CỦA VĂN CHƯƠNG TRONG ĐÀO TẠO
Trong một lá thư gửi các ứng viên linh mục cũng như các nhân viên mục vụ và tất cả các Kitô hữu, Đức Phanxicô nhấn mạnh “giá trị của việc đọc tiểu thuyết và thơ ca trong hành trình trưởng thành cá nhân”, bởi vì việc đọc sách mở ra những không gian nội tâm mới, làm phong phú, giúp đối mặt với cuộc sống và nhạy cảm với các vấn đề của tha nhân.
KHOẢNG LẶNG
Tôi lặng đứng giữa cuộc trần in dấu
Để một lần tìm lại phút bình an
THƠ: VỀ BÊN MẸ, MỘT THOÁNG HẠ LONG, PHÚT CHIA XA, DU CA
VỀ BÊN MẸ
Về đây bên Mẹ La Vang
Hồn con vui sướng ngập tràn nắng thiêng
TA NẰM XUỐNG, CUỘC TRẦN, QUÊN ĐỜI LÃNG DU
TA NẰM XUỐNG!
Ta nằm xuống mộ phần kia chờ đón
Chôn tháng ngày xác phủ kín thê lương
ĐÊM BÊLEM
Em có nghe tinh tú vui hớn hở,
Những rộn ràng trong muôn nẻo không trung?
VỌNG TÌNH YÊU
ƯỚC NGUYỆN
Lặng nghe tiếng Chúa kêu mời
Con vui cất bước dâng đời hiến trao
THƠ: NGUYỆN ƯỚC CHIỀU MƯA + HẠ CUỐI
NGUYỆN ƯỚC CHIỀU MƯA
Huế chiều buồn vang vọng tiếng chuông ngân
Mưa tí tách đẫm lời kinh nguỵên ước
THƠ: BÓNG MẸ+ KHÚC TRI ÂN + NGUYỆN CẦU
BÓNG MẸ
Như làn khói ngát hương trong chiều sớm
Quyện lòng con dâng kính Mẹ từ nhân
BÀI CA ALLELUIA
Trần hoàn hỡi cất tiếng hò reo
Vui ca lên đón chào ngày mới
RA KHƠI
Sóng rì rào đưa thuyền con xa bến
Vượt trùng khơi theo tiếng gọi lên đường
NHỚ BÊ-LEM
Gió heo may đưa con vào năm tháng
Hương thời gian theo nỗi nhớ quay về
BƯỚC THEO LỜI NGÀI
Từng bước chân con lênh đênh theo dòng đời
Mỏi gối phiêu du muôn vạn sầu chen lối
TIẾNG ĐÀN
Đàn rung nhịp khẽ buông dây vội vã
Những thanh âm nghe trống trải canh dài
MƯA HỒNG ÂN
Mưa vô tình nhẹ rơi ô cửa vắng
Gió lao xao khẽ động tiếng kinh cầu
ĐÔI BÀN TAY RỖNG
Chút gì dâng Chúa hôm nay
Đôi bàn tay rỗng vướng đầy bợn nhơ