KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT III MÙA CHAY NĂM A: HÃY LÀM DỊU CƠN KHÁT CỦA NGƯỜI KHÁC
Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin hôm Chúa Nhật 12/3/2023, Đức Phanxicô lưu ý rằng Chúa Giêsu ban tặng “nước hằng sống cho mỗi người chúng ta để chúng ta có thể trở thành nguồn suối tươi mát cho người khác”. “Chúng ta cũng sẽ không còn chỉ nghĩ đến việc làm dịu cơn khát của chính mình, cơn khát vật chất, cơn khát trí tuệ hay văn hóa của mình, nhưng với niềm vui được gặp Chúa, chúng ta sẽ làm dịu cơn khát của người khác, mang lại ý nghĩa cho cuộc sống của người khác”.
Dưới đây là bài suy niệm của Đức Thánh Cha:
Anh chị em thân mến, chào anh chi em, chúc anh chị em ngày Chúa Nhật tốt lành!
Chúa Nhật này, bài Tin Mừng trình bày cho chúng ta một trong những cuộc gặp gỡ đẹp đẽ và hấp dẫn nhất của Chúa Giêsu – cuộc gặp gỡ với người phụ nữ Samari (x. Ga 4, 5-42). Chúa Giêsu và các môn đệ nghỉ chân gần một giếng nước ở Samari. Một người phụ nữ đến và Chúa Giêsu nói với chị, “Chị cho tôi xin chút ước uống” (c.7). Tôi muốn dừng lại cách riêng ở thành ngữ này: Chị cho tôi xin chút nước uống.
Cảnh này mô tả Chúa Giêsu, khát nước và mệ mỏi. Một phụ nữ Samari tìm thấy Ngài vào giờ nóng nực nhất, giữa trưa, xin nước giải khát như một người ăn xin. Đó là hình ảnh về sự tự hạ của Thiên Chúa. Thiên Chúa hạ mình nơi Chúa Giêsu Kitô để cứu chuộc chúng ta. Ngài đến với chúng ta. Trong Chúa Giêsu, Thiên Chúa đã trở nên một người trong chúng ta, Ngài đã hạ mình xuống. Khát như chúng ta, Ngài chịu cơn khát như chúng ta. Nghĩ về cảnh này, mỗi người chúng ta có thể nói: Chúa, Thầy, “xin tôi nước uống. Vì thế, Ngài khát như tôi. Ngài chia sẻ cơn khát của tôi. Lạy Chúa, Chúa thật sự ở gần con! Chúa chạm đến sự nghèo nàn của con.” Nhưng con không thể tin điều đó! “Chúa đã nắm lấy con trừ bên dưới, từ phần thấp nhất của bản thân con, nơi không ai có thể chạm tới” (P. Mazzolari, La Samaritana, Bologna 2022, 55-56). Và Chúa đã đến với con từ bên dưới và Chúa đã nắm lấy con từ bên dưới bởi vì Chúa đang khao khát và khát khao con. Thực ra, cơn khát của Chúa Giêsu không chỉ là thể lý. Nó diễn tả những khát khao sâu xa nhất trong cuộc đời chúng ta, và trên hết là khát khao tình yêu của chúng ta. Ngài còn hơn một người ăn xin. Ngài “khát” tình yêu của chúng ta. Và điều này sẽ bộc lộ vào lúc tột đỉnh của cuộc thương khó của Ngài, trên thập giá, nơi mà trước khi chết, Chúa Giêsu sẽ nói: “Ta khát” (Ga 19, 28). Cơn khát tình yêu đó đã khiến Ngài đi xuống, hạ mình xuống, tự hạ, để trở thành một người trong chúng ta.
Nhưng Chúa, Đấng xin nước uống, là Đấng cho uống. Gặp người phụ nữ Samari, Ngài nói với chị về nước hằng sống của Chúa Thánh Thần. Và từ thập giá, máu và nước chảy ra từ cạnh sườn bị đâm thâu của Ngài (x. Ga 19, 34). Khao khát tình yêu, Chúa Giêsu làm dịu cơn khát của chúng ta bằng tình yêu. Và Ngài làm với chúng ta điều Ngài đã làm với người phụ nữ Samari – Ngài đến gặp gỡ chúng ta trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, Ngài chia sẻ cơn khát của chúng ta, Ngài hứa ban cho chúng ta nước hằng sống làm cho sự sống đời đời trào dâng trong chúng ta.
Chị cho tôi xin chút nước uống. Có một khía cạnh thứ hai. Những lời này không chỉ là một thỉnh cầu của Chúa Giêsu đối với người phụ nữ Samari, nhưng là một tiếng kêu – đôi khi thinh lặng – vốn gặp gỡ chúng ta mỗi ngày và yêu cầu chúng ta làm dịu cơn khát của người khác, chăm sóc cơn khát của người khác. Có bao nhiêu người nói “Cho tôi xin chút nước uống” với chúng ta – trong gia đình chúng ta, tại nơi làm việc, ở những nơi khác mà chúng ta mà chúng ta có mặt. Cho tôi xin chút nước uống là một tiếng kêu được nghe thấy trong xã hội của chúng ta, nơi mà tốc độ điên cuồng, sự vội vàng để tiêu thụ, và đặc biệt là sự dửng dưng, nền văn hóa dửng dưng đó, tạo nên sự khô khan và trống rỗng nội tâm. Và – chúng ta đừng quên điều này – “Cho tôi xin chút nước uống” là tiếng kêu của nhiều anh chị em đang thiếu nước để sống, trong khi ngôi nhà chung của chúng ta tiếp tục bị ô nhiễm và biến dạng. Kiệt sức và khô héo, nó cũng “đang khát”.
Trước những thách thức đó, bài Tin Mừng hôm nay mang lại nước hằng sống cho mỗi người chúng ta để có thể trở thành nguồn suối tươi mát cho người khác. Và như thế, giống như người phụ nữ Samari bỏ vò nước bên giếng nước và đi gọi những người trong làng của mình (x. c.28), chúng ta cũng sẽ không còn chỉ nghĩ đến việc làm dịu cơn khát của chính mình, cơn khát vật chất, cơn khát trí tuệ hay văn hóa của mình, nhưng với niềm vui được gặp Chúa, chúng ta sẽ làm dịu cơn khát của người khác, mang lại ý nghĩa cho cuộc sống của người khác, không phải như những ông chủ, nhưng như là những người tôi tớ của Ngôi Lời Thiên Chúa, Đấng đã khao khát chúng ta, Đâng liên lỉ khao khát chúng ta. Chúng ta sẽ hiểu được nỗi khao khát của họ và chia sẻ tình yêu mà Ngài đã ban cho chúng ta. Một câu hỏi xảy đến, được đặt ra cho chính tôi và tất cả anh chị em: Chúng ta có thể hiểu được cơn khát của người khác, cơn khát của mọi người, cơn khát của rất nhiều người trong gia đình tôi, trong xóm của tôi? Hôm nay, chúng ta có thể tự hỏi: tôi có khao khát Thiên Chúa không? Tôi cố ý thức rằng tôi cần tình yêu của Ngài như nước để sống không? Và rồi: Tôi là người đang khát, tôi có quan tâm đến cơn khát của người khác không, cơn khát tinh thần của họ, cơn khát vật chất của họ không?
Xin Đức Mẹ chuyển cầu cho chúng ta và nâng đỡ chúng ta trên đường đời.
——————————–
Sau Kinh Truyền Tin, Đức Thánh cha kêu gọi:
“Thứ Sáu này, ngày 17/3, và thứ Bảy, ngày 18, sáng kiến “24 Giờ cho Chúa” sẽ được lặp lại trong toàn thể Giáo hội. Đây là thời gian dành cho việc cầu nguyện, chầu Thánh Thể, và cho Bí tích Hòa Giải. Vào chiều thứ Sáu, tôi sẽ đến một giáo xứ ở Rôma để cử hành nghi thức sám hối. Một năm trước, trong bối cảnh này, chúng ta đã cử hành nghi thức trọng thể Thánh hiến cho Trái Tim Vẹn Sạch của Đức Maria, để cầu xin ơn hòa bình. Hành vi phó thác của chúng ta không chùn bước, niềm hy vọng của chúng ta không lung lay! Chúa luôn lắng nghe lời cầu nguyện của dân Ngài qua sự cầu bầu của Đức Trinh Nữ Maria. Chúng ta hãy hiệp nhất trong đức tin và liên đới với anh chị em của chúng ta đang đau khổ vì chiến tranh. Đặc biệt chúng ta đừng quên người dân Ucraina đang bị bom đạn vùi dập!”
————————————–
Tý Linh chuyển ngữ
(nguồn: vatican.va)
Tags: Angelus, Hòa-bình, Phanxicô-I
Trackback from your site.
Bài viết cùng chủ đề
- THÔNG ĐIỆP GIÁNG SINH VÀ PHÉP LÀNH URBI ET ORBI 2024 : CẦU MONG TIẾNG SÚNG HÃY IM BẶT !
- THÁNH LỄ ĐÊM GIÁNG SINH VÀ KHỞI ĐẦU MỘT NĂM ÂN SỦNG, ĐỔI MỚI VÀ HY VỌNG
- HÀNH TRÌNH QUA CÁC NĂM THÁNH NHỜ CÁC SẮC CHỈ TRIỆU TẬP
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT IV MÙA VỌNG NĂM C: TẠ ƠN CHÚA VỀ HỒNG ÂN SỰ SỐNG
- NĂM THÁNH 2025: CẦN PHẢI CÓ THẺ HÀNH HƯƠNG ĐỂ BƯỚC QUA CÁC CỬA THÁNH Ở RÔMA
- DIỄN VĂN CỦA ĐỨC PHANXICÔ CHO GIÁO TRIỀU RÔMA NHÂN DỊP CHÚC MỪNG GIÁNG SINH 2024: HÃY NÓI TỐT CHỨ ĐỪNG NÓI XẤU
- GIÁO TRIỀU RÔMA, BÀI GIẢNG MÙA VỌNG THỨ 3: SỰ CAO CẢ CỦA THIÊN CHÚA LÀ SỰ NHỎ BÉ
- MỤC TỬ TRONG THÁNH KINH, MỘT HÌNH ẢNH VỀ UY QUYỀN VÀ LÒNG NHÂN TỪ
- ĐỨC PHANXICÔ NÓI VỚI NHÓM ÂN NHÂN VIỆT NAM: HỖ TRỢ CÁC CÔNG VIỆC BÁC ÁI ĐÓNG GÓP VÀO VIỆC MANG LẠI NIỀM HY VỌNG
- THÁNH TÍCH CỦA THÁNH TÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU ĐẾN RÔMA NHÂN NĂM THÁNH
- BÀI GIÁO LÝ VỀ NĂM THÁNH 2025. CHÚA GIÊSU KITÔ, NIỀM HY VỌNG CỦA CHÚNG TA. I. THỜI THƠ ẤU CỦA CHÚA GIÊSU. BÀI 1. GIA PHẢ CỦA CHÚA GIÊSU (Mt 1, 1-17). CON THIÊN CHÚA ĐI VÀO LỊCH SỬ
- BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC THÁNH CHA TRONG THÁNH LỄ CHÚA NHẬT III MÙA VỌNG NĂM C: CHÚNG TÔI PHẢI LÀM GÌ?
- NHỮNG ĐOẠN TRÍCH TỪ CUỐN TỰ TRUYỆN « HY VỌNG » CỦA ĐỨC PHANXICÔ
- ĐỨC PHANXICÔ TIẾT LỘ NGÀI ĐÃ THOÁT KHỎI HAI VỤ MƯU SÁT TRONG CHUYẾN TÔNG DU TỚI IRAK
- ĐỨC PHANXICÔ CA NGỢI CORSE NHƯ MÔ HÌNH CỦA “TÍNH THẾ TỤC LÀNH MẠNH”
- ĐỨC PHANXICÔ NÓI VỚI HÀNG GIÁO SĨ CORSE: “HÃY CHĂM SÓC CÁC BẠN VÀ NGƯỜI KHÁC”
- VIDEO TRỰC TUYẾN CHUYẾN TÔNG DU CORSE
- ĐỨC THÁNH CHA SẼ ĐẾN CORSE ĐỂ KÊU GỌI CẦU NGUYỆN, CÔNG LÝ VÀ TRÁCH NHIỆM
- THƯỢNG HỘI ĐỒNG: ĐỨC THÁNH CHA BỔ NHIỆM CÁC THÀNH VIÊN HỘI ĐỒNG THƯỜNG LỆ, TRONG ĐÓ CÓ HAI PHỤ NỮ
- CHUYẾN TÔNG DU CỦA ĐỨC PHANXICÔ: ĐỐI VỚI ĐA SỐ NGƯỜI PHÁP, ĐỨC PHANXICÔ “ĐÚNG” KHI THÍCH CORSE HƠN NHÀ THỜ ĐỨC BÀ PARIS