LỜI CON MUỐN NÓI

Written by xbvn on Tháng Mười Một 5th, 2013. Posted in Huế, Luân lý, Tâm Nhi, Việt Nam

Tâm Nhi

            Bố Mẹ kính yêu!

            Giờ này đây con của bố mẹ đang rất hạnh phúc vì được ở bên Đấng tác tạo nên bố mẹ và con. Đấng ấy rất mực nhân từ và hết lòng yêu thương con. Ở đấy cũng có rất nhiều bạn cùng tuổi, cùng số phận với con, nên bố mẹ đừng lo cho con phải cô đơn vì không có bạn bè để nô đùa. Bố mẹ dấu yêu! Tuy con không đựơc cất tiếng khóc chào đời và có may mắn để ngắm nhìn thế giới, nhưng con vẫn tưởng nghĩ rằng thế giới này thật đẹp, thật xinh xắn và đáng yêu vô cùng. Thế giới này chắc hẳn có muôn vàn cánh hoa nhỏ nhắn đang khoe màu tỏa hương đáng yêu lắm. Ôi! Một thế giới thật diệu kỳ với muôn màu sắc và biết bao điều đẹp đẽ phải không bố mẹ? Thế giới này ắt hẳn sẽ tuyệt vời lắm! Ở đó, con nghĩ, sẽ có những mái nhà ấm áp luôn đầy ắp tiếng trẻ thơ ca hát vui đùa. Các bạn nhỏ sẽ nô đùa thỏa thích trong tình yêu thương, sự săn sóc vỗ về của bố mẹ. Ở đó, có biết bao niềm vui và vòng tay ấm áp đang giang rộng để ôm ấp chở che khi các bạn ngỗ nghịch. Thật là một bức tranh đầy sức sống và ý vị phải không bố mẹ? Ôi! con thèm được yêu thương như các bạn quá.

             Nghĩa trang thai nhi Ngọc Hồ

Con chỉ tưởng tượng thôi bố mẹ à. Con không có được may mắn như các bạn đâu. Vì con của bố mẹ đã đi vào cõi ngàn thu khi chưa tròn hai tháng tuổi mà. Con còn nhớ cái ngày mà với con, sẽ mãi không bao giờ quên. Đó là ngày mà mẹ một mình đưa còn vào “phòng khám tư” của một bác sĩ nào đó, mà con không hề quen biết, không kịp để nhớ mặt, nhớ tên. Ngày ấy trời trong xanh và thật đẹp. Những sợi nắng vẫn còn chiếu lung linh trên những chiếc lá vàng đong đưa trước làn gió biếc. Những dòng người ngược xuôi di chuyển trên các con đường đầy lá me thơm lừng. Họ náo nức vì công việc của mỗi người, nhưng nhìn trên khuôn mặt họ, con nhận thấy đều rất tươi vui và hạnh phúc. Có lẽ họ sắp được trở về với mái ấm gia đình thân quen của mình, để được gặp lại những khuôn mặt thân thương của các thành viên trong gia đình! Riêng chỉ mình mẹ với khuôn mặt đượm buồn như những chiếc lá vàng sắp lìa cành. Lòng mẹ hình như co thắt vì nỗi đau sắp lìa con của mẹ thì phải. Mẹ chăm chú nhìn xung quanh, mẹ nhìn mọi người với ánh mắt đượm buồn và có vẻ như trốn tránh người khác. Con biết mẹ sợ người khác bắt gặp, vì mẹ đang lén lút làm một việc mà theo con nghĩ, là không tốt cho cả mẹ và con. Con biết tâm trạng của mẹ lúc này cũng đang rối bời vì những toan tính nghĩ suy… Con biết mẹ yêu con nhiều!

            Mẹ yêu ơi! Con thật hạnh phúc vì được làm con của mẹ. Tuy mẹ đành đoạn lìa xa con khi con chưa kịp cất tiếng khóc chào đời và nói lời yêu mẹ, con vẫn thấy sung sướng vô cùng. Con nghĩ, dù gì thì con vẫn là con của bố mẹ, mãi mãi là con yêu của bố mẹ chứ không phải là con của ai khác. Chỉ tiếc là con chưa được nhìn thấy mặt bố mẹ và thế giới xinh đẹp dù chỉ một lần. Con biết bố mẹ đã đến với nhau bằng tình yêu “chớp nhoáng”, một tình yêu “bồng bột” thiếu cân nhắc, thiếu suy nghĩ và thiếu…trách nhiệm. Con nói vậy là vì bố mẹ đang còn “tuổi vị thành niên mà”. Bố mẹ yêu nhau bằng một tình yêu vụng trộm của tuổi học đường, để rồi, con của bố mẹ vừa là kết quả của thứ tình yêu đó, vừa là nạn nhân của sự bồng bột, thiếu kìm chế. Vì bố mẹ đâu nghĩ gì đến tương lai, đến sự sống của con bố mẹ! Con nhận thấy rõ ràng và thật có lý, khi ngày mẹ phát hiện ra là đang mang thai con, mẹ báo cho bố biết, nhưng bố đã không tin nhận đó là sự thật. Bố từ chối con và khước từ cả mẹ. Bố đã âm thầm bỏ rơi mẹ con mình và đã ra đi ở một nơi nào đó mà mẹ tìm hoài không thấy. Dù mẹ đã nhắn tin, gọi điện thoại, và bằng đủ mọi cách nhưng bố vẫn biệt tăm.

            Còn mẹ, ở tuổi của mẹ thì làm sao mà xoay sở được. Ở nhà, bà ngoại còn lo cho mẹ từng miếng cơm manh áo. Thậm chí mỗi sáng, bà vẫn hay gọi mẹ thức dậy để chuẩn bị đến trường mà… Con hiểu mẹ lắm, vì con là con mẹ. Con biết, giá như ngày đó mẹ đừng ham chơi, đừng đua đòi với chúng bạn thì sẽ không có ngày mẹ đành đoạn lìa xa con như thế. Nếu như ngày đó, mẹ nghe lời ông bà, vâng lời thầy cô để lo học tập cho thành người, thành danh, thì đâu có ngày mẹ phải đau khổ dằn vặt và cô đơn khi đưa còn vào sự chết. Quyết định của mẹ đã làm cho thế giới của con mẹ hoàn toàn sụp đổ. Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiêu lắm, nhưng con cũng không thể nào quên giây phút người ta dùng những biện pháp để cắt đứt tình mẫu tử của mẹ con mình. Con còn nhớ người ta đa dùng những thứ được cho là văn mình hiện đại nhưng thiếu tình người đó, để giết chết con mẹ một cách đau đớn và nhẫn tâm. Mà bạn bè con cũng cùng chung số phận như con vậy mẹ ạ. Các bạn còn kể, vì do các bạn được mẹ nuôi với nhiều chất dinh dưởng nên thân thể các bạn rất to và khỏe mạnh. Và đã gần đến ngày được cất tiếng khóc chào đời mà bố mẹ các bạn đành tâm bỏ đi, nên các bác sĩ đã dùng những dụng cụ thô sơ cắt bỏ từng phần cơ thể của các bạn, nên các bạn đau lắm huhu. Ngoài ra, còn rất nhiều bạn khác cũng có chung số phận như con, nhưng bằng nhiều cách khác nhau nên con không tài nào kể hết được, và con cũng không sao tưởng tượng được sự độc ác và tàn nhẫn của các bậc cha mẹ đến như thế…

            Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm. Con yêu mẹ nhất thế gian này. Con không biết mẹ có yêu con mẹ nhiều đến thế không! Con nhớ mẹ nhiều mà không sao diễn tả được. Con vẫn ngày đêm ở bên mẹ, dù mẹ không bao giờ nhìn thấy con. Con không giận mẹ đâu. Ngày đêm con vẫn cầu mong cho mẹ được bình yên, để mẹ quên đi quá khứ mà cố gắng sống cuộc sống tốt hơn trong tương lai. Bằng niềm tin, tình yêu và hy vọng, con ước mong sao mẹ đừng bao giờ đi lại “vết xe cũ” mà mẹ đã một lần lạc lối. Những ước mơ đơn thành đó, con cũng mong mẹ chia sẻ với những người thân quen của mẹ nữa mẹ nhé.

            Lời con muốn nói với bố mẹ lúc này là: “Con yêu bố mẹ nhiều lắm. Con tha thứ những lầm lỗi của mẹ và bố. Con chỉ xin bố mẹ hãy sống tốt, sống có niềm tin, để cuộc sống thêm ý nghĩa . Bố mẹ ơi, giá trị và ý nghĩa của cuộc sống không dừng lại ở hiện tại đâu, nhưng còn hướng đến tương lai, hướng đến Đấng Tạo Thành. Đấng ấy mới thật sự là Đấng làm chủ sự sống của chúng ta. Và chỉ có Đấng Tạo Hóa đó mới ban cho chúng ta niềm vui, sự bình an- hạnh phúc đích thực và Sự Sống Vĩnh Hằng”.

            Bố mẹ kính yêu của con! Con chỉ tâm sự với bố mẹ đôi lời đơn sơ như thế. Khi nào có dịp con sẽ kể cho bố mẹ nhiều chuyện vui hơn. Con kính chúc bố mẹ luôn mạnh khỏe và bình an nhé. Giờ con đi chơi với các bạn đây. À hôm nay con có thêm gần 300.000 bạn mới, các bạn đến từ các vùng miền khác nhau trên khắp thế giới đó bố mẹ.

            Con chào bố mẹ!

                                                                                     Chiều Ngọc Hồ, ngày 20/10/2013

                                                                                          Con yêu của bố mẹ!

                                                                                           Vô Danh

Trackback from your site.

Bài viết cùng chủ đề

Dữ liệu Website cũ

Xem nhiều gần đây nhất

Đang online

Lịch đăng bài

Tháng Mười Hai 2024
H B T N S B C
« Th11    
  1
2 3 4 5 6 7 8
9 10 11 12 13 14 15
16 17 18 19 20 21 22
23 24 25 26 27 28 29
30 31