SUY NIỆM LỜI CHÚA CHÚA NHẬT V PHỤC SINH A
“Em ơi thế nghĩa là sao?
“Trăng đang nằm trên sóng cỏ,
Cỏ đùa trăng đến bên ao.”
(Dẫn từ thơ Hàn Mặc Tử)
Ga 10: 1-10
Nhà thơ vẫn ví những trăng và cỏ, vẫn cứ đùa nằm bên ao, đắm mình xuống nước. Nhà Đạo chẳng so sánh tình Chúa có trăng hay có cỏ, những vẫn nói rõ mối tương quan nồng thắm giữa Chúa và Cha Ngài.
Trình thuật hôm nay, thánh Gioan còn nhấn mạnh cả tương quan ta có với Chúa, với công trình Ngài giảng rao suốt đời Ngài. Trình thuật lời Chúa buổi tạ từ lại đem đến cho đồ đệ tâm tình xao xuyến, trước chia ly.
“Anh em đừng xao xuyến”, vẫn là lời Chúa nhắn được gửi đến các thánh tông đồ, một dặn dò nhiều khuyến khích: “Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy”. Đây, là lời mời gọi dân con Đạo Chúa hãy trở về với niềm tin-yêu trọn vẹn vào Đức Chúa. Tin và yêu cách trọn vẹn, còn có nghĩa: hãy tin tưởng cả người khác nữa. Cuối trình thuật, Chúa cũng lại kêu gọi dân con đồ-đệ của Ngài hãy chứng tỏ điều họ nghe biết để rồi sẽ biến thành hiện-thực, như Ngài bảo: “Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy; bằng không, hãy tin vào việc Thầy làm” (Ga 14: 11).
“Thầy đi đâu, anh em hẳn đã biết đường”, điều này còn chứng tỏ, rằng: đồ đệ Chúa vẫn nghe biết và chấp nhận con đường Ngài chỉ dẫn. Lắng nghe và chấp nhận, nhưng đồ đệ của Thầy vẫn cứ hiểu nghĩa đen, về địa thế. Do vậy, thánh Tôma mới vấn nạn: “Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường mà theo?” (Ga 14: 2). May thay, nhờ có vấn nạn này, ta mới có được xác quyết để đời từ Lời Chúa:“Thầy là Đường, là Sự Thật và Sự Sống. Không ai đến được với Cha, mà không qua Thầy.” (Ga 14: 6)
Đến được với Cha ngang qua Thầy, là tương-quan nối kết Thầy với Cha. Cả với những người vẫn thường dõi theo con đường Chúa đã đi. Đường Chúa đi, có thể trải đầy những khổ ải, đau thương, có nỗi chết. Đường Thầy vẫn đi, lại sẽ kết thúc ở cuộc sống dồi dào, rất mới nơi sự sống Ngài đem đến, với mọi người.
Theo Đường Chúa đi, không là ra đi đến bất cứ nơi nào, thiếu định hướng. Mà là, trở thành người đặc-biệt để ta nhận chân ra được Sự Thật và Sự Sống, Chúa tỏ bày. Theo Đường Chúa đi, là tháp-nhập vào với thị-kiến Chúa phú-ban. Tháp nhập, để trở thành người của Sự Thật và Sự Sống. Và, tháp-nhập không chỉ theo nghĩa nhận-thức nhờ trí tri, trải-nghiệm nhiều xúc-cảm. Bởi, Sự Thật Chúa tỏ bày, không là nhận-thức rất tư-riêng, nhưng là sự hài-hòa vẹn-toàn vẫn diễn bày nơi sự sống và bản chất thánh thiêng của Thầy. Sự Thật về Chúa, là cảm xúc và ý nghĩ, hành động cùng tương-quan. Là, nhân-vị cả ở trong lẫn bên ngoài, Thầy hằng có. Với mọi người, sống Sự Thật về Chúa, là sống năng-động, ứng-đáp với sự sống an lành, nhờ Chúa ban.
Đến với Cha ngang qua Thầy, là: đến với Ngài ngang qua Sự Thật và Sự Sống-của-Thầy. Bởi, nơi Thầy vẫn gồm tóm Sự Sống của Cha, rất đích thực. Thành thử, tháp-nhập vào với Sự Sống của Cha, Thầy vẫn là mẫu-mực để ta tăng-trưởng giống Cha Thầy. Để rồi, ta sẽ trải-nghiệm sự sống có tình thương-yêu viên mãn, ở nơi ta.
“Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người” (Ga 14: 7). Bằng khẳng định này, ta hiểu được Lời Thầy theo nghĩa: là Con Thiên Chúa, Đức Giê-su đã nên một với Cha, trong mọi sự. Khi Ngài nói, tức: chính Cha đã nói. Khi Ngài chữa lành, tức: chính Cha-làm-một-với-Ngài đã chữa lành. Nhưng, khi Ngài chết đi, Cha vẫn không chết. Chỉ mỗi tính phàm-trần của Người-Con mới chết, mà thôi. Và, nỗi chết của Đức Giêsu nơi thân-phận “con người”, là chứng-cứ làm bằng cho Tình Thương-Yêu cao cả nơi Thiên Chúa Hằng Sống, rất ở đời.
Thiên-Chúa-Hằng-Sống nơi bản vị Đức Giêsu, đã và đang phản-chiếu Sự Thật và sự Lành Thánh Toàn Năng, Vô Song. Ta thấy được Ngài, là thấy được Thiên-Chúa-là-Cha. Nhưng không thấy trọn-vẹn những gì thuộc thiên-tính của Thiên-Chúa-Cha. Chính vì thế, Đức Giêsu mới xác-nhận Ngài là Con Đường và là Sự Sống. Điều này còn có nghĩa: ngang qua Ngài, dân con đồ đệ mới đạt trọn vẹn Sự Thật, của Đức Chúa. Thứ Sự Thật, mà chỉ các nhà thần-bí mới cảm-nhận đôi chút ánh-sáng của nhận-thức, mà thôi.
Còn lại, tất cả chỉ hiểu/biết Sự Thật trọn vẹn, khi ta lìa bỏ cõi trần. Tựa như thánh Philípphê, từng tin-tưởng rằng các thánh có hân-hạnh được gần gũi Thầy, tự khắc đã biết Thầy. Không hẳn thế. Nếu không nhận ra Thầy-là-Đường, mà chỉ biết Đoạn Kết cuộc đời của Chúa thôi, ta sẽ thấy tương-quan kết-hợp ta với Chúa, sụt giảm cũng rất nhiều.
Vấn đề của người thời đại, hôm nay, là: không thấy được Cha nơi bản-vị Đức Kitô. Và như thế, cũng sẽ không nhận ra Thiên-Chúa-là-Cha ngang qua sự việc Thầy có mặt trong thế-giới đương-thời hiện-tại, nên cũng không nhận ra Thiên-Chúa-là-Cha, cả nơi người anh/người chị sống quanh ta nữa. Thành thử, ngay từ đầu, Đức Giêsu lại đã quả-quyết: “Nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở”. (Ga 14: 2). Thoạt nghe, người người cứ tưởng điều Thầy nói là muốn chỉ về chốn Thiên đường, như một điạ-danh, hoặc nơi chốn. Có thể là như thế. Nhưng ở đây, “Nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở”, phải hiểu là Hội thánh Chúa. Bởi, cộng-đoàn kẻ tin vào Đức Kitô, tức Hội thánh, vẫn là “Nhà Cha Thầy”. Nhà của Thiên-Chúa-là-Cha, rất khó nhận. Thêm vào đó, là đồ-đệ hằng dõi bước theo chân Chúa, ta đã là Đền-thờ có Chúa ngự ở đó rồi.
Cuối cùng thì, lời Thầy quả-quyết: “Ai tin Thầy, người ấy sẽ làm được việc Thầy làm. Và, còn làm được việc lớn lao hơn nữa. Vì, Thầy đến cùng Cha” (Ga 14: 12). Đây mới là việc cao cả, rất lớn-lao mà Hội thánh nay vẫn tiếp tục biến thành hiện-thực. Là, tiếp tục công cuộc mục vụ mà Thầy truyền dạy, bấy lâu nay. Về với Cha Thầy, Đức Kitô lại đã ủy-thác công việc ấy, để mọi người nhớ mà thực-hiện ngay trong đời.
Về với Cha Thầy, Đức Kitô lại cũng bỏ lại nơi đàn con yêu dấu, là các kẻ tin vào Ngài, tất cả mọi năng lượng của sự sống, như Ngài từng hứa hẹn. Có “về với Cha Thầy”, Đức Kitô mới khởi-phát lên Con Đường của Sự Thật và Sự Sống, và Ngài sẽ đưa tất cả cùng đi vào hoạt-động với Ngài. Có “về với Cha Thầy”, Ngài mới thông-chuyển tín-thư sống-động của Ngài đến với thế giới gian-trần. Mới biến tín-thư ấy thành hiện-thực cho trần-gian. Với thế giới đương đại đầy phương tiện truyền thông, tín-thư ấy, nay được gửi đến hết mọi người. Cả những người chưa từng nghe và biết đến Ngài.
Đức Giáo Hoàng và các lãnh-tụ tôn-giáo, hôm nay, cũng đã dùng hệ-thống truyền-thông đại-chúng, để chuyển thông-điệp Chúa gửi cho triệu triệu người, ở khắp nơi. Đó là điều, mà vào thời tiên-khởi, Hội-thánh Chúa chưa đủ phương-tiện để thực hiện, như hôm nay, chốn miền cụ-thể này.
Là cộng-tác-viên rao-truyền Tin Mừng Lời Chúa, công-cuộc thừa-sai/mục-vụ của ta cũng tựa hồ ra như thế. Ta cũng đến với mọi người, giúp họ chọn Con Đường Chúa đã từng đi. Là, Đường của Sự Thật và Sự Sống. Chọn-lựa cùng nhau hợp-tác trong thừa-sai/mục vụ, ta sẽ còn làm được nhiều thứ hơn nữa. Nói đúng hơn, Đức Kitô sẽ làm công-việc ấy, qua chúng ta.
Như mọi thời, Ngài vẫn cần nhiều thiện-nguyện-viên để rao-truyền Lời Ngài, trong hăng say, quả cảm. Là bạn đồng-hành với Chúa, mỗi người và mọi người được kêu mời ra đi rao-truyền Lời Chúa. Rao, trong thực tiễn. Truyền, để đem Bánh Sự Sống và Sự Thật đến với muôn dân nước. Ngày hôm nay, với phương-tiện truyền-thông cải-tiến, ta có thể nói ngược lại điều này, là: không có ta, chắc Chúa cũng khó mà làm được gì, dù rất ít
Trong cảm-nghiệm những điều như thế, tưởng cũng nên ngâm lại câu thơ vẫn ở trên, rằng:
“Em ơi thế nghĩa là sao?
“Trăng đang nằm trên sóng cỏ,
Cỏ đùa trăng đến bên ao.
Trăng lại đẫm mình xuống nước,
Trăng nước đều lặng nhìn nhau.
Đôi ta bắt chước thì sao?”
(Dẫn từ thơ Hàn Mặc Tử)
Trăng và nước, vẫn lặng nhìn nhau để bắt chước. Nhìn nhau và bắt chước, để rồi sẽ không còn rời nhau nữa như bạn hiền được Chúa nói đến ở Tin Mừng. Vẫn cứ lo lắng và xao xuyến mãi. Xao xuyến đến độ chẳng biết rằng: Thầy ở đâu, thì anh em cũng ở đó mà không biết rằng Thầy và anh em sẽ như Trăng và Nước mãi gần nhau, bên nhau suốt nhiều đời.
Lm Richard Leonard, sj
Mai Tá lược dịch.
Tags: Phục-sinh
Trackback from your site.
Bài viết cùng chủ đề
- KINH TRUYỀN TIN LỄ CHÚA KITÔ VUA: ĐỨC GIÊSU LÀ ‘VUA’ CỦA TÔI KHÔNG?
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT LỄ CHÚA KITÔ VUA NĂM A : CUỘC PHÁN XÉT CUỐI CÙNG SẼ DỰA TRÊN TÌNH YÊU
- BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC PHANXICÔ TRONG THÁNH LỄ CHÚA NHẬT 33 THƯỜNG NIÊN NĂM A : NGHÈO ĐÓI LÀ MỘT TAI TIẾNG, HÃY BIẾN CUỘC ĐỜI CỦA CHÚNG TA THÀNH MỘT LỄ VẬT TÌNH YÊU
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT XXXII THƯỜNG NIÊN NĂM A : SỰ KHÔN NGOAN CỦA CUỘC SỐNG LÀ CHĂM SÓC TÂM HỒN
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT XXXI THƯỜNG NIÊN NĂM A : TRỞ THÀNH NHỮNG CHỨNG NHÂN ĐÁNG TIN CẬY
- KINH TRUYỀN TIN LỄ CÁC THÁNH NAM NỮ 2023 : SỰ THÁNH THIỆN LÀ MỘT MÓN QUÀ VÀ MỘT CUỘC HÀNH TRÌNH
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN NĂM A: TÌNH YÊU THIÊN CHÚA ĐƯỢC THỂ HIỆN NƠI TÌNH YÊU THA NHÂN
- BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC PHANXICÔ TRONG THÁNH LỄ BẾ MẠC ĐẠI HỘI THÔNG THƯỜNG LẦN THỨ XVI CỦA THƯỢNG HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC: TRỞ THÀNH MỘT GIÁO HỘI TÔN THỜ THIÊN CHÚA VÀ PHỤC VỤ THA NHÂN
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 29 THƯỜNG NIÊN NĂM A : CHÚNG TA KHÔNG THUỘC VỀ BẤT KỲ “XÊDA” NÀO
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT XXVIII THƯỜNG NIÊN NĂM A : NÓI KHÔNG VỚI THIÊN CHÚA LÀ BI KỊCH ĐỐI VỚI CUỘC SỐNG CON NGƯỜI
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 27 THƯỜNG NIÊN NĂM A: BIẾT ƠN ÁNH SÁNG CHIẾU RỌI HẰNG NGÀY TRONG TÂM HỒN CHÚNG TA
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN NĂM A: TỘI NHÂN, VÂNG, HƯ HỎNG, KHÔNG!
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN NĂM A: THIÊN CHÚA YÊU THƯƠNG CHÚNG TA BẰNG MỘT TÌNH YÊU VÔ ĐIỀU KIỆN VÀ NHƯNG KHÔNG
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 24 THƯỜNG NIÊN NĂM A : THA THỨ LÀ ĐIỀU KIỆN CĂN BẢN CỦA NGƯỜI KITÔ HỮU
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN NĂM A : SỬA LỖI HUYNH ĐỆ LÀ MỘT CÁCH DIỄN TẢ CAO NHẤT CỦA TÌNH YÊU
- THÁNH LỄ Ở OULAN BATOR : CHÚA KHÔNG ĐỂ CHO CHÚNG TA THIẾU NƯỚC CỦA LỜI NGÀI
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN NĂM A : CHÚA GIÊSU LÀ AI ĐỐI VỚI TÔI?
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN NĂM A: THIÊN CHÚA KHÔNG KHÁNG CỰ KHI NGƯỜI ĐƯỢC KÊU XIN
- KINH TRUYỀN TIN CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN NĂM A : RA KHƠI KHÔNG SỢ KHÓ KHĂN
- JMJ 2023 : ĐỨC PHANXICÔ KÊU GỌI TRONG THÁNH LỄ BẾ MẠC : « ĐỪNG SỢ ! »