BA CHÌA KHÓA CHO MỘT CÁNH CỬA DUY NHẤT
Những cột mốc cho thông điệp Lumen Fidei. Suy tư của Đức cha Francesco Follo.
Một cánh cửa duy nhất dẫn đến tự do, qua đó « Chúa Kitô đã giải thoát chúng ta để chúng ta thực sự được tự do » (Gl 5,1), có ba chìa khóa để mở nó : đức tin, đức cậy và đức mến. Những chìa khóa này có hai sở hữu chủ : con người và Thiên Chúa, vốn phải hành động cùng nhau. Không có ai hành động một mình mà không có người kia. các nhân đức đối thần còn là những hoa trái của ân sủng hơn là của tự do. Con người không thể hành động mà không có sự trợ giúp của Thiên Chúa và Thiên Chúa không muốn mở cánh cửa này mà không có sự cộng tác của con người.
Thiên Chúa mở cánh cửa tự do khi ban cho chúng ta đức tin, trong chừng mực Ngài ban cho chúng ta khả năng tin và khi sai những người đi rao giảng về chân lý và tình yêu của Ngài : Tin Mừng. Con người mở cánh cửa khi đón nhận khả năng này.
Bằng việc vâng phục đức tin, tức là khi nói « xin vâng » với Thiên Chúa, Đấng đang nói với ta và ta đáp lại khi nói « Này con đây », như Abraham (Kn 22,1), Môise (Xh 3,4), Samuel (1S 3,12), Isaia (6,8) và Đức Maria (Lc 1,38) ; bằng hy vọng, tức là đặt tin tưởng vào lời hứa của Thiên Chúa, như Abraham (Rm 4,18) ; bằng yêu mến, tức là bằng cách bắt chước tình yêu của Chúa Giêsu (Ga 15, 12).
Một câu hỏi nảy ra : « Đức mến nảy sinh từ đâu ? » Nó nảy sinh từ Thiên Chúa. Nó phải được cầu xin Thiên Chúa như là một ân huệ. Nhưng không được quên rằng nó cũng nảy sinh từ đức tin, từ việc loan báo bởi các chứng nhân của tình yêu Thiên Chúa. Từ đức tin cũng nảy sinh đức cậy : « Ngược với mọi hy vọng nhân loại, Thiên Chúa đã hứa cho Abraham một dòng dõi, như hoa trái của đức tin và của quyền năng Chúa Thánh Thần » (GLGHCG, số 706). Đức cậy đón nhận từ đức tin một bước nhảy căn bản và chỉ đức tin mà dẫn đến đức cậy.
Nhờ các thông điệp về đức ái và đức cậy, dưới thời Đức Bênêđictô XVI, chúng ta đã có hai chìa khóa : đức ái và đức cậy. Và Đức Phanxicô, kế thừa Đức Bênêđictô XVI, đã trao cho chúng ta chìa khóa thứ ba : đức tin.
Đức tin soi sáng cuộc sống thường ngày của chúng ta, vì tin vào Thiên Chúa không phải là một sự kiện chỉ liên quan đến trí khôn chúng ta, nhưng đó còn là một sự thay đổi bao hàm toàn thể cuộc sống, toàn thể con người chúng ta : tình cảm, con tim, trí khôn, ý chí, thân xác, cảm xúc, các tương quan nhân loại. Với đức tin, tất cả thực sự thay đổi trong chúng ta và cho chúng ta, và số phận tương lai của chúng ta được tỏ lộ cách rõ ràng, chân lý về ơn gọi của chúng ta trong lịch sử, ý nghĩa cuộc sống, ước muốn trở nên những lữ khách hướng về Quê Trời.
Tý Linh
Theo ZENIT
Tags: Bênêđíctô XVI, Năm-đức-tin, Phanxicô-I
Trackback from your site.
Bài viết cùng chủ đề
- NHỮNG GIỜ PHÚT CUỐI CÙNG CỦA ĐỨC PHANXICÔ VÀ LÒNG BIẾT ƠN KHI TRỞ LẠI QUẢNG TRƯỜNG
- THÁNH LỄ AN TÁNG CỦA ĐỨC GIÁO HOÀNG PHANXICÔ SẼ DIỄN RA VÀO THỨ BẢY, NGÀY 26/4
- ĐỨC PHANXICÔ, CON NGƯỜI CỦA HOÁN CẢI, HIỆP HÀNH VÀ LOAN BÁO TIN MỪNG
- LỜI TRI ÂN VÀ CHIA BUỒN TỪ CÁC GIÁO HỘI TRÊN KHẮP THẾ GIỚI ĐỔ VỀ
- CÁC NHÀ LÃNH ĐẠO THẾ GIỚI BÀY TỎ LÒNG KÍNH TRỌNG ĐỨC PHANXICÔ
- DI CHÚC THIÊNG LIÊNG CỦA ĐỨC PHANXICÔ
- CÁI CHẾT CỦA ĐỨC PHANXICÔ DO ĐỘT QUỴ VÀ SUY TIM MẠCH KHÔNG HỒI PHỤC
- VỊ GIÁO HOÀNG CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT
- ĐHY FARRELL SẼ CHỦ SỰ NGHI LỄ XÁC NHẬN ĐỨC PHANXICÔ QUA ĐỜI
- VỊ GIÁO HOÀNG CỦA DÂN CHÚNG: ĐỨC PHANXICÔ, VỊ MỤC TỬ MANG MÙI CHIÊN
- ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ MỚI QUA ĐỜI VÀO THỨ HAI PHỤC SINH Ở TUỔI 88
- LỄ PHỤC SINH 2025: SỨ ĐIỆP URBI ET ORBI CỦA ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ
- BÀI GIẢNG THÁNH LỄ PHỤC SINH 2025: LUÔN TÌM KIẾM CHÚA KITÔ PHỤC SINH TRONG CUỘC SỐNG CỦA CHÚNG TA
- ĐỨC PHANXICÔ TIẾP KIẾN PHÓ TỔNG THỐNG HOA KỲ VANCE
- BÀI GIẢNG THÁNH LỄ VỌNG PHỤC SINH 2025 : « CHÚA KITÔ PHỤC SINH LÀ BƯỚC NGOẶT QUYẾT ĐỊNH TRONG LỊCH SỬ NHÂN LOẠI »
- TƯỞNG NIỆM CUỘC THƯƠNG KHÓ CỦA CHÚA GIÊSU: THÁNH GIÁ TRẢ LẠI CHO CHÚNG TA SỰ TỰ DO LỰA CHỌN ĐÍCH THỰC
- ĐÀNG THÁNH GIÁ TẠI COLISÉE: CHÚA GIÊSU MANG NHỮNG VẾT THƯƠNG CỦA LỊCH SỬ CHÚNG TA
- TẠI SAO GIÁM MỤC KHÔNG ĐEO NHẪN GIÁM MỤC VÀO THỨ SÁU TUẦN THÁNH?
- THÁNH LỄ THỨ NĂM TUẦN THÁNH: “TÌNH YÊU LÀ CHỨC TƯ TẾ DUY NHẤT”
- THỨ NĂM TUẦN THÁNH CỦA ĐỨC PHANXICÔ VỚI CÁC TÙ NHÂN Ở RÔMA