ĐỨC PHANXICÔ : THAY VÌ SỬA CHỮA CÁC VẤN ĐỀ, HÃY QUẤY RẦY THIÊN CHÚA
« Bao nhiêu lần chúng ta còn phải sửa chữa các vấn đề hơn là đi đến với Chúa và ném những nỗi lo lắng của chúng ta cho Ngài ! », Đức Thánh Cha Phanxicô nhận xét trong buổi đọc Kinh Truyền Tin hôm Chúa Nhật 20/6/2021, và đồng thời khuyến khích biết « quấy rầy Thiên Chúa ».
« Đức tin bắt đầu bằng việc tin rằng tự bản thân chúng ta là không đủ, bằng việc cảm thấy rằng chúng ta cần Thiên Chúa », Đức Thánh Cha khẳng định khi suy niệm bài Tin Mừng Chúa Nhật XII Thường niên năm B, về việc Chúa Giêsu truyền cho sóng biển yên lặng. « Khi chúng ta kêu lên Ngài, Ngài có thể làm những điều kỳ diệu nơi chúng ta. Chính sức mạnh khiêm tốn và phi thường của lời cầu nguyện thực hiện những phép lạ ».
Đức Thánh Cha nhắc nhở chúng ta : « Trong những hoàn cảnh này và biết bao nhiêu hoàn cảnh khác, chúng ta cũng thấy ngột ngạt vì sợ hãi và, như các môn đệ, chúng ta có nguy cơ quên đi điều quan trọng nhất. Quả thế, trên thuyền, có Chúa Giêsu, cho dù Ngài đang ngủ, và Ngài chia sẻ với các môn đệ của Ngài tất cả những gì đang diễn ra. » « Các môn đệ đã sợ hãi, bởi vì họ vẫn còn dán mắt vào những cơn sóng hơn là nhìn về Chúa Giêsu. Và nỗi sợ hãi dẫn chúng ta đến chỗ nhìn vào những khó khăn, những vấn đề xấu xa hơn là nhìn vào Chúa ».
Dưới đây là toàn văn bài suy niệm của Đức Thánh Cha Phanxicô :
Anh chị em thân mến, chào anh chị em !
Tin Mừng hôm nay kể lại đoạn về cơn bão bị Chúa Giêsu làm cho yên lặng (Mc 4, 35-41). Con thuyền của các môn đệ đang băng qua biển hồ thì bị sóng gió tấn công. Họ sợ đắm tàu, cùng với tất cả các ước mơ và kế hoạch sống của họ. Chúa Giêsu đang ở với họ trên thuyền, nhưng Ngài đang ở đàng lái, dựa đầu vài chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ bị cuống cuồng và khiếp sợ kêu lên Chúa : « Thưa Thầy, chúng con chết mất ; Thầy chẳng lo gì sao ? » (c. 38).
Ai biết được bao nhiều lần, chúng ta cũng thế, bị tấn công bởi những thử thách trong cuộc sống, chúng ta đã kêu lên Chúa : « Tại sao Chúa vẫn im lặng mà không làm gì cho con ? » Nhất là khi chúng ta có cảm tưởng bị đắm chìm, bởi vì tình yêu hay kế hoạch mà chúng ta từng đặt nhiều hy vọng đang sụp đổ ; hay khi chúng ta bị phó mặc cho những làn sóng lo âu dai dẳng ; hay khi chúng ta cảm thấy mình bị nhấn chìm bởi những vấn đề hay bị tuyệt vọng giữa biển đời, không đường, không bến. Hay trong những lúc chúng ta có ít sức mạnh để tiến tới, bởi vì chúng ta không có việc làm hay một chẩn đoán bất ngờ về sức khỏe của chúng ta hay về sức khỏe của một người thân yêu làm cho chúng ta run sợ. Có nhiều lúc chúng ta cảm thấy mình trong bão tố, chúng ta cảm thấy mình hầu như cùng đường.
Trong những hoàn cảnh này và biết bao nhiêu hoàn cảnh khác, chúng ta cũng thấy ngột ngạt vì sợ hãi và, như các môn đệ, chúng ta có nguy cơ quên đi điều quan trọng nhất. Quả thế, trên thuyền, có Chúa Giêsu, cho dù Ngài đang ngủ, và Ngài chia sẻ với các môn đệ của Ngài tất cả những gì đang diễn ra. Một mặt, nếu giấc ngủ của Ngài làm chúng ta ngạc nhiên, thì mặt khác Ngài đang thử thách chúng ta. Chúa Giêsu ở đó, đang hiện diện ; quả thế, Ngài chờ đợi – có thể nói như thế – rằng chính chúng ta lôi kéo Ngài, chính chúng ta cầu khấn Ngài, chính chúng ta đặt Ngài ở trung tâm của những gì chúng ta đang sống. Giấc ngủ của Ngài thúc đẩy chúng ta thức tỉnh. Bởi vì, để làm môn đệ của Chúa Giêsu, tin rằng Ngài có đó, Ngài hiện hữu, thì vẫn chưa đủ, nhưng còn phải đặt mình vào cuộc chơi với Ngài, cũng cần phải cất cao giọng với Ngài, kêu lên Ngài. Anh chị em hãy nghe rõ điều này : cần phải kêu lên Ngài. Lời cầu nguyện, rất thường, là một tiếng kêu : « Lạy Chúa, xin cứu con ! ». Tôi xem chương trình « A sua immagine », hôm nay, Ngày Tỵ nạn…tất cả những người ở trên thuyền đều kêu lên vào lúc đắm chìm : « Cứu chúng tôi với ! ». Trong đời sống của chúng ta, cũng diễn ra điều tương tự : « Lạy Chúa, xin cứu chúng con ! », và lời cầu nguyện trở thành một tiếng kêu.
Hôm nay chúng ta có thể tự hỏi : đâu là những cơn gió đổ xuống đời tôi, đâu là những cơn sóng cản trở việc đi lại của tôi và làm cho đời sống thiêng liêng của tôi, đời sống gia đình của tôi, ngay cả đời sống tâm lý của tôi lâm nguy ? Chúng ta hãy nói tất cả điều đó cho Chúa Giêsu, kể cho Ngài tất cả. Ngài muốn điều đó, Ngài muốn chúng ta đến gần Ngài để tìm thấy nơi nương náu trước những cơn sóng thần của cuộc đời. Tin Mừng kể rằng các môn đệ đến gần Chúa Giêsu, đánh thức Ngài và nói với Ngài (x.c.38). Đó là khởi đầu của đức tin của chúng ta : nhìn nhận rằng chỉ mình chúng ta thì không thể hết khó khăn bế tắc, rằng chúng ta cần Chúa Giêsu như các thủy thủ cần các vì sao để tìm thấy đường đi. Đức tin bắt đầu bằng việc tin rằng tự bản thân chúng ta là không đủ, bằng việc cảm thấy rằng chúng ta cần Thiên Chúa. Khi chúng ta chiến thắng cám dỗ khép kín nơi chính mình, khi chúng ta vượt qua lòng sùng kính sai lệch không muốn quấy rầy Thiên Chúa, khi chúng ta kêu lên Ngài, thì Ngài có thể làm những điều kỳ diệu nơi chúng ta. Chính sức mạnh khiêm tốn và phi thường của lời cầu nguyện thực hiện những phép lạ.
Được các môn đệ kêu cầu, Chúa Giêsu đã làm cho sóng gió yên lặng. Và Ngài đã đặt ra một câu hỏi cho họ, câu hỏi cũng liên quan đến chúng ta : « Sao các con sợ hãi thế? Các con vẫn chưa có lòng tin sao?» (c. 40). Các môn đệ đã sợ hãi, bởi vì họ vẫn còn dán mắt vào những cơn sóng hơn là nhìn về Chúa Giêsu. Và nỗi sợ hãi dẫn chúng ta đến chỗ nhìn vào những khó khăn, những vấn đề xấu xa hơn là nhìn vào Chúa, Đấng thường đang ngủ. Đối với chúng ta cũng thế : bao nhiêu lần chúng ta còn phải sửa chữa các vấn đề hơn là đi đến với Chúa và ném những nỗi lo lắng của chúng ta cho Ngài ! Bao nhiêu lần chúng ta để Chúa nơi một góc nhà, ở đáy con thuyền cuộc đời chúng ta, để chỉ đánh thức Ngài vào lúc chúng ta cần Ngài ! Hôm nay, chúng ta hãy cầu xin ơn đức tin không biết mệt mỏi tìm kiếm Chúa, không biết mệt mỏi gõ cửa Trái Tim của Ngài !
Xin Đức Trinh Nữ Maria, Đấng mà trong đời sống đã không bao giờ ngưng tin tưởng vào Thiên Chúa, khơi dậy nơi chúng ta nhu cầu sống còn là phó thác cho Ngài mỗi ngày.
Tý Linh chuyển ngữ
(theo ZENIT; hình ảnh: vatican.va))
Angélus : au lieu de fixer les problèmes ? « Déranger Dieu »
Tags: Angelus, Phanxicô-I
Trackback from your site.
Bài viết cùng chủ đề
- DIỄN VĂN CỦA ĐỨC GIÁO HOÀNG LÊÔ XIV GỬI CÁC BỀ TRÊN VÀ CÁC VIÊN CHỨC CỦA PHỦ QUỐC VỤ KHANH
- CUỘC ĐIỆN ĐÀM GIỮA ĐỨC LÊÔ XIV VÀ VLADIMIR PUTIN
- BÀI GIÁO LÝ NĂM THÁNH 2025. CHÚA GIÊSU KITÔ, NIỀM HY VỌNG CỦA CHÚNG TA. II. CUỘC ĐỜI CHÚA GIÊSU. CÁC DỤ NGÔN. BÀI 8. NHỮNG NGƯỜI THỢ TRONG VƯỜN NHO. “VÀ ÔNG BẢO HỌ: ‘CẢ CÁC ANH NỮA, HÃY ĐI VÀO VƯỜN NHO CỦA TÔI’” (Mt 20, 4)
- “ĐỨC LÊO KHÔNG ĐƯỢC CHỌN ĐỂ KHÔI PHỤC SỰ HIỆP NHẤT MÀ NGƯỜI TA CHO LÀ ĐÃ BỊ ĐỨC PHANXICÔ PHÁ VỠ”
- CHÚA BIẾT ĐIỀU GÌ LÀ TỐT NHẤT CHO CHÚNG TA
- BẢY THÁCH THỨC MÀ ĐỨC LÊÔ XIV ĐẶT RA CHO CÁC CẶP VỢ CHỒNG
- MAURICE BLONDEL, MỘT TRIẾT GIA NGƯỜI PHÁP TRÊN CON ĐƯỜNG HƯỚNG ĐẾN VIỆC PHONG THÁNH
- SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC LÊÔ XIV GỬI CÁC THAM DỰ VIÊN HỘI THẢO ‘LOAN BÁO TIN MỪNG VỚI CÁC GIA ĐÌNH NGÀY NAY VÀ TƯƠNG LAI: NHỮNG THÁCH ĐỐ VỀ GIÁO HỘI HỌC VÀ MỤC VỤ”, DO BỘ GIÁO DÂN, GIA ĐÌNH VÀ SỰ SỐNG TỔ CHỨC
- ĐỨC LÊÔ XIV KHÍCH LỆ GIÁO HỘI HÃY RA ĐI GẶP GỠ NHỮNG GIA ĐÌNH XA CÁCH THIÊN CHÚA
- KINH NỮ VƯƠNG THIÊN ĐÀNG CHÚA NHẬT LỄ CHÚA LÊN TRỜI
- BÀI GIẢNG CỦA ĐỨC LÊÔ XIV TRONG THÁNH LỄ NĂM THÁNH CỦA CÁC GIA ĐÌNH, TRẺ EM, ÔNG BÀ VÀ NGƯỜI CAO TUỔI: TƯƠNG LAI CỦA CÁC DÂN TỘC ĐƯỢC XÂY DỰNG TỪ GIA ĐÌNH
- 100 NĂM KỂ TỪ NGÀY PHONG THÁNH CHO CHA SỞ XỨ ARS, MỘT CHIẾN BINH CỦA LÒNG THƯƠNG XÓT
- ĐỨC LÊÔ XIV LẦN CHUỖI MÂN CÔI KẾT THÚC THÁNG KÍNH ĐỨC MẸ
- SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC PHANXICÔ CHO NGÀY THẾ GIỚI TRUYỀN THÔNG XÃ HỘI 2025: CHIA SẺ NIỀM HY VỌNG TRONG LÒNG ANH CHỊ EM MỘT CÁCH HIỀN HÒA
- ĐHY YOU HEUNG-SIK NÓI VỚI CÁC LINH MỤC: “ĐỪNG SỢ MÌNH YẾU ĐUỐI”
- ĐỨC THÁNH CHA YÊU CẦU CÁC TÂN LINH MỤC VỀ TÍNH KHẢ TÍN, CHỨ KHÔNG PHẢI SỰ HOÀN HẢO
- ĐỨC LÊÔ XIV: TIN MỪNG VÀ HỌC THUYẾT XÃ HỘI LÀ LA BÀN CHO LỐI SỐNG BẤT BẠO ĐỘNG
- ĐHY PAROLIN: “ĐỦ BOM ĐẠN RỒI Ở GAZA, CHÚNG TÔI MUỐN MỘT LỆNH NGỪNG BẮN Ở UCRAINA”
- Ý NGHĨA CÁC TRANG PHỤC CỦA ĐỨC GIÁO HOÀNG LÊÔ XIV
- MỘT NỮ TU, NGUỒN GỐC CỦA TRANG WEB ĐẦU TIÊN CỦA VATICAN